Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010

BÀI CHIA SẺ CỦA SOUER MARIA - ĐẶNGTHỊ THAO.



MỘT CHÚT TÂM TÌNH

Anh chị và các bạn thân mến,

Lời đầu tiên, xin được chúc mừng các anh chị và các bạn trong dịp mừng lễ Bổn mạng này, ngày Chúa Nhật Truyền Giáo. Cũng nhân dịp này, tôi xin được thay lời các bệnh nhân chân thành gửi lời cảm ơn đến tất cả các anh chị và các bạn đã quảng đại chia sẻ và cộng tác trong công việc bác ái, an ủi và nâng đỡ những người nghèo, những người bệnh đang cần đến bàn tay của mỗi người chúng ta. Tôi cũng rất vui khi được đóng góp một chút những suy tư và chia sẻ về công việc mà tôi đang thực hiện, và tôi xin được bắt đầu bằng một câu truyện như sau.

Có một vị ẩn sĩ sống trong một khu rừng già hẻo lánh. Cuộc sống của ông thật đơn sơ, đạm bạc và gần gũi với thiên nhiên. Dù ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nhưng chính cuộc sống của ông lại toát lên một vẻ đẹp và có sức thu hút lạ lùng đối với một số người có dịp tiếp xúc với ông. Thế rồi tiếng lành đồn xa, người ta lũ lượt kéo đến với ông để nghe những lời ông chia sẻ. Trong số đó, có những người đã quyết định ở lại và xin được nhận làm đệ tử. Một ngày kia, vị ẩn sĩ tụ họp các đệ tử của mình lại và hỏi họ rằng:
-         “Các con có biết tại sao khi người ta cãi nhau, họ thường nói rất to, mặc dù lúc đó họ đứng đối diện nhau và ở khoảng cách rất gần nhau?”
Một trong số các đệ tử nhanh nhẩu trả lời rằng:
-         “Con nghĩ họ cãi nhau to tiếng là vì họ muốn xả hết những nỗi bức xúc ở trong lòng”.
-         “Cũng không hẳn như vậy!”, vị ẩn sĩ ôn tồn nói. “Bởi lẽ họ có thể nói hết những nỗi bực tức trong lòng, nhưng chỉ cần nói khẽ cũng đủ để cho người kia nghe thấy, vì họ ở một khoảng cách rất gần nhau. Sở dĩ họ phải nói to là vì khi họ giận ghét nhau, trái tim họ đã ở rất xa nhau, dù đang đứng đối diện trực tiếp với nhau. Ngược lại, khi hai người yêu nhau, họ chỉ cần nói những lời thì thầm, nhưng người kia lại có thể nghe được rất rõ là vì lúc đó trái tim họ đang ở rất gần nhau. Thậm chí, có khi họ chẳng cần phải nói với nhau nữa, chỉ cần nhìn vào ánh mắt của nhau họ cũng có thể hiểu được nhau, vì lúc đó trái tim họ đã chạm vào nhau. Bởi vậy, các con đừng bao giờ để cho trái tim mình trở nên xa lạ và xa cách với nhau!”


Thế giới mà chúng ta đang sống dường như ngày càng bị thu hẹp và trở nên nhỏ bé nhờ những khái niệm vê toàn cầu hóa, nhờ những tiến bộ về khoa học kỹ thuật và công nghệ internet, những sự tiến bộ giúp con người kết nối và liên lạc với nhau chỉ trong tích tắc, dù ở cách xa nhau cả nửa vòng trái đất. Thế nhưng cũng chưa bao giờ cái khoảng cách về giàu-nghèo, khoảng cách giữa những trái tim lại trở nên xa cách như hiện nay. Chúng ta có thể đọc được những ý nghĩa đó qua những hiện tượng, những sự kiện vẫn đang diễn ra hàng ngay trên thế giới và ngay trong xã hội chúng ta đang sống. Những trào lưu sống gấp, sống hưởng thụ luôn có vẻ lung linh và sức hấp dẫn riêng của nó để lôi kéo con người, khiến họ ngày càng trở nên ích kỷ, trái tim họ ngày càng xa cách và xa lạ đối với đồng loại của mình. Thật may là trong những khuynh hướng tiêu cực đó, ở mọi nơi và mọi thời, Thượng Đế vẫn khơi lên những tiếng nói, những hành động, dù âm thầm và bé nhỏ, đang nỗ lực hàn gắn những đổ vỡ đó, đang cố gắng làm cho những trái tim xích lại gần nhau hơn.

Nhìn trong bối cảnh đó, thưa các anh chị và các bạn, những công việc mà chúng ta đang thực hiện thật đáng trân trọng và cao quý biết bao. Mỗi người chúng ta ở trong những hoàn cảnh khác nhau, thậm chí khác nhau về cả niềm tin và tôn giáo của mình, nhưng chúng ta lại gặp nhau trong tiếng gọi của lương tâm, liên đới và liên kết với nhau trong việc sưởi ấm những trái tim và góp phần làm cho những trái tim đến gần nhau hơn. Đôi khi chúng ta có cảm giác đôi tay của chúng ta quá bé nhỏ, những nỗ lực của mình chỉ như một hạt muối giữa biển khơi..., nhưng một bàn tay chìa ra sẽ có những bàn tay khác nắm lấy, một hạt muối cũng có sức liên kết với những hạt muối khác góp phần nhỏ bé mang lại hương vị đậm đà cho màu xanh của biển. Chúng ta thực hiện công việc của mình một cách tự nguyện và hoàn toàn không mong được báo đáp, nhưng thực ra chính trong công việc của mình, chúng ta đã được đền đáp một phần bằng niềm vui và an ủi thiêng liêng, thậm chí bằng cả những giọt nước mắt hòa trộn trong ánh mắt ngấn lệ của những người mà chúng ta chia sẻ...

Một lần nữa, xin được cám ơn các anh chị và xin được chia sẻ với anh chị và các bạn một số công việc mà tôi đang thực hiện.

Tôi là một tu sĩ thuộc Hội Dòng Đaminh Tam Hiệp, tôi vẫn thường xuyên thăm viếng, chia sẻ và giúp đỡ cho các bệnh nhân ung thư tại bệnh viện ung bướu từ năm 2001 cho tới nay.
Bản thân đã được nghe, được chứng kiến nhiều hoàn cảnh rất khác nhau trong cuộc sống, người giàu sang, hành phúc, người mạnh khỏe cũng như người đau yếu, người nghèo…đặc biệt là các bệnh nhân ung thư mà tôi vẫn thường xuyên tiếp xúc.

Tôi mang lấy ưu tư, trăn trở và Linh Đạo của Dòng để đến với các bệnh nhân, có thể nói họ là người nghèo nhất trong những người nghèo. Thường xuyên tiếp xúc với họ, tôi cảm thấy mình cũng bị quặn đau trước nỗi đau cũa người khác. Nhìn thấy đồng loại đau, không tìm được một tư thế nằm hay ngồi cho dễ chịu, mà cứ quằn quạy nằm không yên, ngồi cũng chẳng xong, họ cứ phải vật vã vì căn bệnh ung thư hoành hành. Tôi muốn giúp họ, muốn xoa dịu cơn đau cho họ, mà bằng cách nào đây, thấy điều mong muốn của mình chẳng tới đâu cả, chúng tôi bắt đầu bằng việc cầu nguyện và cầu nguyện, bằng sự hiện diện và cảm thông chia sẻ, chỉ thế thôi ư. Còn biết bao người không có tiền mua thuốc, nào là tiền xe đi lại, kiếm đâu ra bây giờ. Chúng tôi cầu xin cho có nhiều ân nhân giúp đỡ. Dần dần người này người khác cũng nghe biết công việc âm thầm của chúng tôi, và họ đã quảng đại cộng tác, hầu chúng tôi có thêm phương tiện chia sẻ cho người khác một cách cụ thể, thực tế hơn. Đặc biệt với nhóm TÌNH THƯƠNG SÀI GÒN luôn hỗ trợ mỗi khi chúng tôi cần. bởi thế, mỗi lần có ca nào cần gấp, tôi A lô xin nhóm giúp đỡ là chị Khánh Linh Trưởng Nhóm đại diện cho nhóm giúp chúng tôi liền. nhìn vào chứng nhân cụ thể sống động ấy, chúng ta rất dễ cảm được sự hiện diện của Chúa đang rất hiện sinh với chúng ta. Chúng tôi được biết nhóm thường đi thăm vùng sâu vùng xa, vùng cao nguyên, ít người đặt chân đến như Phú An, Tà Lài, Sóc Trăng, Kontum… cứ chỗ nào khó khăn, đói ăn là Nhóm xuất hiện, Nhóm không chỉ chia sẻ của cải vật chất mà còn cả tinh thân nữa, với sự hiện diện dầy nhiệt tình đẻ cùng sinh hoạt, chia sẻ với những người nghèo. Với nhiều địa điểm và nhu cầu bao la như thế, nhưng các anh chi trong Nhóm vẫn không quên các bệnh nhân tại Bệnh viện ung bướu TP HCM, đặc biệt các Bé ở Khoa Nhi vẫn nhận được sự ưu ái mà Nhóm dành cho, nhất là vào các dịp Trung Thu, Lễ Noel, Tết Nguyên Đán… và những hoàn cảnh đặc biệt khác.
Nhìn vào sự dấn thân hy sinh của các Anh chi, tôi rất cảm phục trước tấm lòng  bao la ấy, thay vì bo bo giữ cho mình, thì lại sẻ chia với người khác
Hướng về NGÀY KHÁNH NHẬT TRUYỀN GIÁO mà nhóm nhận làm Bổn Mạng, chiêm ngắm những bước chân đi mãi đi hoài mà không biết mệt mỏi, chỉ miễn sao đem được niềm vui và hạnh đến cho người khác, những hình ảnh sống động này thật gần gũi và gần với Tin Mừng mà Chúa Giêsu đã dạy. Các Anh chi đã biết cho đi mà không tính toán, làm việc bác ái mà không tìm nghỉ ngơi… Vâng, đẹp thay những bước chân người làm việc từ thiện, bác ái. Sự đóng góp của Quý anh chị quí hóa lắm, các anh chi đã làm cho người khác vui lên từ những nỗi buồn, khơi lên nơi họ niềm hy vọng từ những thất vọng, tấm lòng của các Anh chị thật bao la.
Trong tinh thần hiệp thông, xin thay lời cho các  bệnh nhân được sự giúp đỡ của nhóm, xin gởi đến NHÓM TÌNH THƯƠNG SÀI GÒN nói chung, cách riêng là Chị Khánh Linh ( truong nhom ) đã rất tích cực cộng tác trong việc chia sẻ cho các bênh nhân, mà bản thân Chị cũng đang mang căn bệnh hiểm nghèo đó , nhưng chị đã quên đi nỗi đau của mình để lo cho nỗi đau của người khác. Nguyện xin Chúa chúc lành cho Chị, ban cho chi được ơn can đảm và sự bình an của Ngài. Nguyện cầu chúc cho mỗi thành viên trong nhóm được dồi dào sức khỏe, niềm vui , bình an và hạnh phúc để cùng nhau đem niềm vui, hạnh phúc đến cho những người mà chúng ta đã, đang và sẽ gặp gỡ.
Một lần nữa xin chân thành chúc mừng
ĐẾN TỪNG THÀNH VIÊN TRONG NHÓM TÌNH THƯƠNG SÀI GÒN, NHÂN NGÀY MỪNG BỔN MẠNG KHÁNH NHẬT TRUYỀN GIÁO, ĐẶC BIỆT MỪNG NHÓM ĐÃ TRÒN 5 TUỔI.
                                                                

                                 Sr. Maria Đặng Thị Thao
                            Dòng Thánh Daminh Tam Hiep

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét